TRUYỀN THUYẾT HOA MARGUERITE ( CÚC TÂY)
Ngày xưa, thế giới các thiên thần và loài người tồn tại song
hành nhưng họ sống hoàn toàn cách biệt. Các thiên thần ngự trên những tầng mây
trắng xa xôi nhất, vô cùng xinh đẹp với đôi cánh lông vũ gắn trên lưng-đôi cánh
gắn liền với sinh mệnh của họ.
Trong các thiên thần, đẹp nhất chính là vị thần âm nhạc, người được sinh ra từ
những âm giai tuyệt diệu nhất của thế giới. Tên chàng là Micheal. Chàng có mái
tóc dài với những sợi tóc màu bạnh kim lấp lánh, đôi mắt màu tím thăm thẳm, bí
ẩn mà ấm áp. Chàng được tất cả các thiên thần yêu mến và tương lai cũng sẽ kế
nhiệm tổng lãnh thiên thần. Thế nhưng chàng lại không thích cuộc sống nơi thiên
giới với những luật lệ khắt khe. Thiên đường toàn màu trắng quá vô vị với
chàng. Vì vậy Micheal luôn tìm cách trốn xuống thế giới loài người chơi.
Chàng thích nằm dài trên bãi cỏ, ngắm nhìn bầu trời cao xanh từ thế giới loài
người-thứ chàng không bao giờ thấy trên thiên giới. Bay trên cao, chàng thích
thú ngắm nhìn cuộc sống đầy màu sắc của con người.
Loài người không đẹp như các thiên thần cũng không có đôi cánh trên lưng nên
chỉ có thể đi lại trên mặt đất nhưng họ có vô vàn sắc thái tình cảm kì lạ mà
chàng chưa từng gặp ở các thiên thần.
Micheal cũng thích tựa lưng trên những tảng đá bên bờ suối, ngắm nhìn muôn loa
hoa rừng rực rỡ, thổi sáo hoặc gẩy đàn lia. Mỗi khi những giai điệu tuyệt vời
của chàng cất lên, chim chóc cũng ca hát ríu rít, thú rừng nhảy nhót, nô đùa
vui vẻ bên chàng. Tất cả những sinh vật trên mặt đất đều sống động hơn hẳn
những sinh vật được tạo ra từ mây và không khí trên thiên giới.
Một ngày kia, khi đang dạo chơi trên một đồi cỏ xanh rộng lớn có những đàn cừu
trắng như bông, bất chợt Michael nghe thấy một giọng hát trong trẻo vang ngân,
hay hơn cả giọng của những thiên thần. Chàng đi về phía có giọng hát và đằng
sau gốc cây kia, chàng bắt gặp một cô gái chăn cừu đang ngồi giữa bầy cừu con.
Cả hai sững sờ nhìn nhau. Chưa bao giờ chàng thấy một con nguời gần đến thế. Cô
gái xinh đẹp có mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh, trong sáng dịu dàng như bầu
trời thu làm tim chàng đập mạnh. Cô gái cũng rung động trước chàng trai thiên
thần. Cả hai đã yêu nhau tử cái nhìn đầu tiên ấy.
Từ đó, Micheal trốn xuống trần gian thường xuyên hơn. Hai người thường cùng
nhau ngồi tren bãi cỏ, chàng gẩy đàn hòa cùng giọng hát tuyệt vời của cô gái.
Tình cảm giữa họ ngày càng gắn bó tưởng như không có gì chia cắt nổi.
Nhưng rồi chuyện của hai người bị thiên giới phát hiện. Tổng lãnh thiên thần vô
cùng tức giận. Loài người và thiên thần không được phép yêu nhau. Ngài đã ra
lệnh giam Micheal vào tháp cấm. Bị cầm giữ trong tháp tối, chàng không ngừng
gào thét gọi tên người yêu, rồi phá nát tháp cấm bay xuống trần gian. Nhưng khi
chàng đến nơi đã thấy nàng nằm ngã trên đất, toàn thân lạnh ngắt. Tổng lãnh
thiên thần đã trừng phạt cô gái bằng cách cướp đi sinh mạng của nàng.
Micheal tuyệt vọng ôm xác người yêu than khóc tiếng khóc khiến muôn loài cảm
động. Cuối cùng, chàng trở về thiên giới, lấy trộm cây kiếm thiêng Arilia, tự
chặt đứt đôi cánh của mình, từ bỏ sinh mệnh của một thiên thần, ôm xác người
yêu lao thẳng từ thiên giới xuồng để được chết bên nàng.
Những chiếc lông vũ từ đôi cánh của chàng bay khắp nơi. Khi chạm đất, chúng lập
tức tan biến nhưng từ những nơi ấy đã mọc lên những bông hoa với nhũng chiếc
cánh dài, trắng muốt như tuyết.
Đó chính là hoa cúc tây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét